LUẬT SỐ 93-122 NGÀY 29 THÁNG 1 NĂM 1993 VỀ PHÒNG, CHỐNG THAM NHŨNG, MINH BẠCH HÓA ĐỜI SỐNG KINH TẾ VÀ THỦ TỤC HÀNH CHÍNH
Điều 20
Một bên trung gian chỉ có thể mua diện tích quảng cáo hoặc dịch vụ in ấn và phát hành ấn phẩm quảng cáo cho một bên quảng cáo trên cơ sở một hợp đồng uỷ quyền bằng văn bản.
Hợp đồng uỷ quyền phải xác định rõ các điều kiện trả thù lao cho bên được uỷ quyền, trong đó quy định cụ thể về tất cả các dịch vụ (nếu có) sẽ được thực hiện trong khuôn khổ hợp đồng uỷ quyền và mức phí cho từng dịch vụ đó. Hợp đồng cũng phải nêu tất cả các công việc khác mà bên trung gian thực hiện ngoài khuôn khổ của hợp đồng, và tổng mức thù lao cho các công việc đó. Nếu bên bán giảm giá hoặc có ưu đãi về phí dịch vụ thì phải ghi rõ trong hóa đơn gửi cho bên quảng cáo. Bên trung gian chỉ được phép giữ lại một phần hoặc toàn bộ số phí dịch vụ được giảm hoặc được ưu đãi nếu hợp đồng uỷ quyền có quy định cụ thể.
Đối với những trường hợp mua diện tích quảng cáo hoặc dịch vụ quy định tại đoạn 1 Điều này, hóa đơn phải được gửi trực tiếp cho bên quảng cáo, ngay cả khi bên quảng cáo không trực tiếp thanh toán cho bên bán.
Điều 21
Bên trung gian quy định tại đoạn 1 Điều 20 không được phép nhận bất kỳ khoản thù lao nào khác ngoài khoản thù lao do bên uỷ quyền trả cho việc thực hiện công việc được uỷ quyền. Bên trung gian cũng không được phép nhận bất kỳ khoản thù lao hoặc lợi ích nào khác từ bên bán.
Điều 22
Người cung cấp dịch vụ tư vấn về lựa chọn phương tiện truyền thông để quảng cáo hoặc dịch vụ giới thiệu phương tiện quảng cáo không được phép nhận bất kỳ khoản thù lao hoặc lợi ích nào từ bên bán diện tích quảng cáo.
…
TRA CỨU TÀI LIỆU ĐẦY ĐỦ TẠI ĐÂY
SOURCE: Nội dung và bản dịch thuộc Nhà Pháp luật Việt – Pháp . Hà Nội, thời điểm lưu trữ: Thứ 3, ngày 29 tháng 5 năm 2012
Filed under: 6. Pháp luật cạnh tranh, LUẬT THƯƠNG MẠI QUỐC TẾ, TÀI LIỆU THAM KHẢO, VĂN BẢN PHÁP LUẬT NƯỚC NGOÀI, Xã hội, nhà nước và pháp luật nước ngoài |
Leave a Reply